Admin
12/09/2023
Share
Ngôi kể đầu tiên là gì? Ví dụ về ngôi kể đầu tiên.
Ngôi kể đầu tiên là gì? Ví dụ về ngôi kể đầu tiên.
Trong văn học, ngôi kể thứ nhất là vị trí giao tiếp mà người kể chuyện sử dụng để xưng tôi. Khi kể chuyện bằng ngôi thứ nhất, câu chuyện sẽ được kể ra từ cái nhìn của nhân vật “tôi” và nhân vật xung quanh sẽ được gọi tên.
Ngôi kể thứ nhất trong các tác phẩm văn học được nhận biết dễ nhất là khi nhân vật chính sử dụng từ “tôi”. Thường thì ngôi kể thứ nhất được sử dụng trong các tác phẩm hồi ký và tự truyện. Tuy nhiên, cần hiểu rằng nhân vật “tôi” không phải lúc nào cũng là tác giả mà có thể là một nhân vật hư cấu do tác giả tạo ra. Trong trường hợp này, nhân vật “tôi” chỉ đơn giản là một nhân vật trong câu chuyện tự truyện kể về mình hoặc kể lại những câu chuyện mà mình đã trải qua.
Tính chủ quan của ngôi kể thứ nhất là ưu điểm lớn nhất. Tác phẩm văn học viết bằng ngôi này có thể thể hiện cảm xúc, quan điểm và tiếng nói nội tâm của người kể. Những câu chuyện này mang đậm cá nhân và cá tính riêng biệt.
Tuy nhiên, nhược điểm lớn của những tác phẩm này là thiếu tính khách quan. Câu chuyện thường chỉ được kể từ một phía và không có sự so sánh hoặc nhận định khách quan như những tác phẩm được kể từ ngôi thứ ba hoặc các tác phẩm nghị luận, chính luận. Vì lý do này, ngôi kể thứ nhất thường chỉ được sử dụng trong các tác phẩm tự truyện, hồi ký.
Có một số ví dụ về các tác phẩm viết về ngôi kể thứ nhất mà bạn nên đọc, bao gồm: Khi hơi thở hoá tinh không của tác giả Paul Kalanithi, Hồi ký Lý Quang Diệu: Câu chuyện Singapore, Những giấc mơ từ cha tôi của Barrack Obama, I am Malala của Malala Yousafzai.
Hiệu ứng của người kể chính là.
Hiệu ứng của người kể chính là.
Trong văn học, vai trò của ngôi kể thứ nhất là dẫn dắt và tái hiện toàn bộ câu chuyện từ góc nhìn của nhân vật “tôi”. Nhân vật “tôi” trong các tác phẩm này còn được gọi là “người phát ngôn tự sự”, một cụm danh từ để chỉ người kể chuyện, người có quyền can thiệp vào diễn biến câu chuyện và thậm chí thay đổi cách nhìn của độc giả về câu chuyện.
Cái nhìn của nhân vật chính được thể hiện qua những câu chuyện mà họ đã trải qua, nhìn thấy và nghe thấy. Các tác phẩm được kể bằng ngôi thứ nhất bắt đầu và kết thúc bằng lời kể của nhân vật “tôi”.
Các nhân vật trong truyện luôn tương tác và giao lưu với nhau, tạo nên sự đối ngẫu với nhân vật chính trong câu chuyện. Sự tương tác này làm nổi bật bản tính và tính cách của nhân vật, làm cho câu chuyện trở nên trọn vẹn và không mất đi cái hồn của nhân vật và câu chuyện. Qua quá trình giao lưu, nhân vật có thể thể hiện bản sắc cá nhân, ánh nhìn và cảm nhận về những sự việc trong câu chuyện một cách tự nhiên và chân thực nhất.
Các câu chuyện viết theo ngôi thứ nhất có điểm chung là được kể từ góc nhìn của nhân vật chính, tức là người đang nói “tôi”. Nhân vật này được xây dựng với đầy đủ “hình, thần”. Họ giống như một người sống, có ý nghĩ, cảm xúc, cảm giác và hành động. Tác giả khắc hoạ những yếu tố này rất chân thực trong câu chuyện. Nhiệm vụ của người kể trong các câu chuyện ngôi thứ nhất không chỉ là kể lại câu chuyện mà còn phải thể hiện tâm trạng, suy nghĩ của những nhân vật trong câu chuyện. Nhân vật trong câu chuyện không chỉ là một tượng gỗ đứng im, họ cũng giống như con người bình thường. Họ biết vui, biết buồn, biết suy nghĩ, biết cảm nhận. Một tác phẩm thành công cần phải thể hiện những khía cạnh đặc sắc này cho người đọc nhìn thấy. Những khía cạnh này cũng đồng thời thể hiện nhận thức xã hội và ý thức về bản thân. Vì vậy, việc xây dựng một nhân vật hoàn chỉnh luôn luôn sống động và phức tạp.
Có bao nhiêu loại ngôi kể? Tìm hiểu về các ngôi kể trong văn chương.
Có bao nhiêu loại ngôi kể? Tìm hiểu về các ngôi kể trong văn chương.
Trong văn học Việt Nam, chúng ta có hai ngôi kể chính là ngôi kể thứ nhất và ngôi kể thứ ba. Đây là hai ngôi kể phổ biến nhất trong các tác phẩm văn học của chúng ta từ xưa đến nay. Trong phần tiếp theo, chúng tôi sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về ngôi kể thứ ba và tác dụng của ngôi kể này.
Khái niệm ngôi kể thứ 3 là gì? Tác dụng của ngôi kể thứ 3
Trong văn học, ngôi kể thứ ba là ngôi kể mà người kể giấu mình và gọi tên nhân vật trong câu chuyện. Trong ngôi kể này, tác giả chỉ là người kể và không xuất hiện hoặc tham gia vào các tình tiết trong câu chuyện. Cách kể chuyện này giúp các tình tiết linh hoạt và tự do hơn rất nhiều.
Ngôi kể thứ ba là một ngôi kể phổ biến trong văn học, được sử dụng từ các tác phẩm kinh điển đến các bài văn chính luận. Các tác phẩm sử dụng ngôi kể này có thể được tìm thấy ở nhiều nơi khác nhau.
Cách hành văn này có ưu điểm lớn là linh hoạt và tự do, cho phép thể hiện rõ ràng tính khách quan trong câu chuyện. Tuy nhiên, cách kể này cũng có nhược điểm là thiếu tính chủ quan và cái nhìn của các nhân vật trong truyện.
Dưới đây là tóm tắt những kiến thức cơ bản về ngôi kể thứ nhất là gì. Mong rằng qua bài viết này, bạn sẽ có cái nhìn rõ hơn về ngôi kể trong văn học cùng với những ưu, nhược điểm của nó.